Ta sinh ra từ Thiên môn, mà sống trong Quỷ môn
Ta sinh ra từ Thiên môn, mà sống trong Quỷ môn.
Đó là chân lý bất biến của người tu.
Vì thế, tôi nói tu luyện, chứ không chỉ là tu tập.
Tu là vận động tại quỷ môn, nhưng luyện là trở về với Thiên môn. Nơi khởi sinh nguyên thần, nơi ánh sáng chưa từng tắt.
Chúng ta không biết mình là gì trong cõi Quỷ môn này.
Nhưng điều chắc chắn, ta đang sống trong một cõi mà Phật chủng và Quỷ chủng cùng tồn tại trong chính bản thân.
Thân này thuộc là Quỷ — thân sát, nhưng trong nó lại ẩn chứa Phật tánh – thần lực.
Cõi này là nơi ta rơi xuống, hay nơi ta trồi lên. Ta cũng không biết nữa.
Có người từ rồng giờ thành cá, có kẻ từ cá nhưng lại mang năng lực của rồng.
Tất cả dù rồng hay cá đều hiện là Ta mà thôi. Người lữ hành lạc bước trong cõi Quỷ, mà vẫn mang trong mình dấu ấn ánh sáng bản nguyên chân thực “phật tánh”.
Công cuộc tu luyện, chính là hành trình dùng thân sát của quỷ để trở về với thần lực vốn có.
Là quá trình phá quỷ tướng – hiển thần lực, rời Quỷ môn – trở lại Thiên môn.
Đó là lý do vì sao Phong Thuỷ Liên Hoa chỉ luận Âm Dương,
mà ít luận Ngũ hành.
Vì toàn bộ đạo lý này quy về một trục thiên – địa. Chứ không tán ra trong ngũ khí.
Người tu, trước khi thành, ắt phải hiện quỷ hình, quỷ tướng.
Vì chỉ khi hiển lộ được ma tướng, ta mới có thể đoạt lại thần lực từ ma tướng ấy, mà dựng lại nguyên thần.
Trong giai đoạn đầu, tôi gọi đó là “liều”. Trạng thái non trẻ của căn tánh, dám điên cuồng bước vào cửa quỷ.
Như bậc bổn sư thuở xưa, đã suýt mất mạng vì ép xác, vì đi sai đường.
Cho nên, đã tu luyện đừng còn chấp vào những từ ngữ hoa mỹ, những tướng hư của quỷ nữa.
Hãy nhìn cứt như cứt, mới mong thấy Phật như Phật. Cơ duyên duy nhất để quay về với chính cái đã khởi nguyên ra Ta.
Vũ Giới Liên Hoa

